Thứ Hai, 3 tháng 9, 2018

Chỉ vì một phút làm người tốt, cô vợ đã bị "nẫng" mất chồng bởi nhân vật tin hơn cả ruột thịt

Được cô mang về cưu mang lúc không có nơi ở, vậy mà có thể trơ trẽn dụ dỗ luôn người đàn ông ấy...

Quỳnh và Nhàn chơi với nhau từ khi vào làm chung công ty. Khi ấy, cả đôi đều đang có bạn trai sắp cưới. Tính tình hợp nhau, điều kiện mọi thứ đều ăn rơ, 2 người nhanh chóng thân thiết như chị em.

Nhàn cưới trước Quỳnh nửa năm, nên cô nhờ Quỳnh làm phù dâu cho mình. Ngày Nhàn cưới, 2 người ôm nhau bật khóc, cùng chúc cho nhau có thể mãi hạnh phúc như bây giờ. Nhàn thật sự thấy may mắn vì có người bạn gái thân tâm lý, tốt tính như Quỳnh. Cũng mong Quỳnh nhanh chóng yên bề gia thất để hai người có thể thủ thỉ chuyện trị chồng, lấy lòng mẹ chồng, và than vãn về đủ thứ vụn vặt của cuộc sống gia đình.

Khi Quỳnh cưới thì Nhàn đang mang bầu nên không thể giúp được gì nhiều cho Quỳnh. Tuy thế, việc ấy không hề ảnh hưởng tới tình cảm bạn bè của đôi bên. Hai người vẫn thường xuyên chát chít tâm sự, và hẹn hò nhau cafe, mua sắm khi có thời gian rảnh.

Quãng thời gian mật ngọt sau đám cưới dần qua đi, trong khi vợ chồng Nhàn vẫn khá êm ấm, thì Quỳnh lại không được may mắn như vậy. Chồng Quỳnh lộ mặt là một gã đàn ông ham vui, mải chơi. Về nhà bị vợ càu nhàu thì liền thượng cẳng chân hạ cẳng tay với vợ. Quỳnh bao phen khóc hết nước mắt tâm sự với Nhàn. Nhàn thương bạn mà chẳng làm gì được, chỉ biết làm bờ vai cho Quỳnh tựa vào mỗi khi Quỳnh cần người giãi bày mà thôi.
 

Ảnh minh họa

Quỳnh cưới được 1 năm thì không thể chịu đựng nổi người chồng tệ bạc ấy nữa. Sau 1 lần cãi nhau to, bị chồng đánh đến thâm tím cả người, Quỳnh quyết định ly hôn. Dọn đồ ra khỏi căn phòng thuê chung với chồng, Quỳnh chẳng biết đi đâu. Nhìn bạn không nơi nương tựa, tinh thần thì suy sụp, Nhàn trong lòng mềm oặt. Cô liền mời Quỳnh về nhà mình ở tạm dăm bữa nửa tháng, trong thời gian đợi tìm được nơi ở khác.

Căn chung cư này cô và chồng dồn hết tiền tích góp, cộng với vay mượn họ hàng hai bên mua được. Cố gắng cũng tậu thành công trước khi cô sinh con, để con có ở chỗ rộng rãi. Giờ cô vừa sinh được mấy tháng, vừa hay còn phòng trống cho Quỳnh tá túc nhờ luôn.

Quỳnh đến ở nhờ nhà Nhàn, hết giờ làm là Quỳnh về lăng xăng giúp Nhàn việc nọ việc kia, có lúc lại trông em bé giúp bạn, khiến Nhàn vừa vui lại vừa đỡ bận đi nhiều. Cô nghĩ bụng, thế này kể cả Quỳnh ở đây cả tháng cũng được.

Từ khi Nhàn sinh con, chồng cô đều ngủ ở phòng làm việc. Do anh phải làm khuya, sáng ra thì dậy sớm đi làm, còn Nhàn vẫn trong thời gian nghỉ thai sản, nên anh bảo ngủ ở đó cho tiện. Con Nhàn được cái rất ngoan, chỉ ọ ẹ đòi ăn rồi lại lăn ra ngủ, thành ra gần như Nhàn được ngủ xuyên đêm, không phải thức đêm thức hôm như nhiều bà mẹ nuôi con mọn khác.

Hôm đó là ngày thứ 7 Quỳnh ở nhà Nhàn, Quỳnh nói đã tìm được chỗ ở, vài ngày nữa thu xếp xong Quỳnh sẽ chuyển ra. Đêm ấy, cho con bú xong, Nhàn thấy khát nước nên dậy ra ngoài lấy nước uống. Trong phòng ngủ nhà cô có toilet khép kín, tối cô cũng mang nước các thứ có thể dùng đến vào sẵn để đêm khỏi mất công ra ngoài, nhưng lúc tối đãng trí cô lại quên không lấy nước uống vào phòng.

Ra ngoài hành lang, Nhàn nhìn về phía phòng làm việc của chồng thì hơi bất ngờ khi thấy le lói ánh đèn hắt ra từ khe cửa khép hờ. Giờ đã là 3 giờ sáng, lẽ nào chồng cô vẫn còn làm việc? Định bụng vào khuyên chồng đi ngủ sớm, giữ sức khỏe. Nhưng khi tới gần cánh cửa ấy, cô lại nghe thấy những tiếng động lạ lùng: tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ của một cuộc ân ái.

Ban đầu Nhàn còn nghĩ chồng mình xem phim người lớn. Nhưng lúc nghe được tiếng phụ nữ nỉ non quẩn quanh, thì cô lập tức hóa đá tại chỗ. "Anh tuyệt vời quá, trên phương diện nào cũng tuyệt vời. Nhàn lấy được anh đúng là trúng số độc đắc", đó chính là giọng nói của Quỳnh chứ chẳng phải ai khác.

Nhàn run lẩy bẩy chân tay, cả người như bị rút cạn hết sức lực. Cô gom góp chút lực cuối cùng, đẩy tung cánh cửa phòng làm việc của chồng ra. Đèn điện sáng trưng, đôi nam nữ đang trần truồng quấn lấy nhau trên sàn nhà. Quỳnh và chồng Nhàn lúc này lại là người phải hóa đá tại chỗ, trước ánh mắt chất chứa đủ mọi cảm xúc của Nhàn.
 

Ảnh minh họa

Kết thúc của màn bắt gian tại trận không có kế hoạch trước ấy, là chồng Nhàn thú nhận vì thời gian Nhàn bầu bì, ở cữ anh ta bị thiếu thốn nên mới sa ngã. Còn Quỳnh không còn lời nào để nói, chỉ cúi đầu nói câu xin lỗi Nhàn.

Ngay đêm ấy, Quỳnh dọn đồ ra khỏi nhà Nhàn. Khai thác thêm ở chồng, Nhàn mới biết, ngày thứ 3 sau khi ở nhờ, anh đang làm việc thì Quỳnh gõ cửa phòng, hôm đầu tiên thì mang cho anh cốc trà, hôm thứ 2 thì mang món ăn vặt, lần nào cũng ăn mặc mát mẻ váy ngủ. Đến lần thứ 3, Quỳnh bạo dạn ôm lấy anh vuốt ve, mơn trớn luôn. Tối tiếp theo Quỳnh cũng lẻn vào phòng làm việc của anh như thế, hôm nay bị Nhàn bắt gặp là lần thứ hai.

Nhàn có thể hiểu suy nghĩ của Quỳnh, bản thân gặp phải một người chồng tồi, trong khi bạn mình lại có cuộc sống hạnh phúc với người chồng tốt, hẳn cô nàng đã nảy sinh lòng đố kị. Nhàn không phán "trắng án" cho chồng và cô cũng sẽ không tha thứ cho Quỳnh. Từng làm phù dâu cho cô, được cô mang về cưu mang lúc không có nơi ở, vậy mà có thể trơ trẽn dụ dỗ luôn chồng của bạn mình, thử hỏi lương tâm và đạo đức làm người của Quỳnh để ở đâu?

Theo Helino

Let's block ads! (Why?)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét