"Có những xu hướng trong đại dịch và điều quan trọng là phải nắm bắt được chúng", Rajendra Bharud, lãnh đạo huyện Nandurbar thuộc bang Maharashtra, miền tây Ấn Độ, nói, nhấn mạnh rằng ông đã sớm nhận ra cần phải lên kế hoạch và chuẩn bị.
"Chúng tôi đã thấy ca nhiễm đạt đỉnh ở Ấn Độ sau khi dịch lên đỉnh điểm ở các nước phương Tây. Chúng tôi đã thấy những quốc gia này hứng chịu làn sóng thứ hai và thứ ba. Vì vậy, chúng tôi nhận ra tình trạng đó cũng có thể xảy ra ở đây", Bharud giải thích.
Maharashtra, một trong những bang lớn nhất Ấn Độ, từ lâu đã là điểm nóng Covid-19. Họ chiếm 1/5 tổng ca Covid-19 ở Ấn Độ, mặc dù số liệu chính thức cho thấy tình hình đã cải thiện trong những tuần gần đây.
Nhưng hồi tháng 4, khi ca nhiễm tăng chóng mặt, Maharashtra lâm vào tình trạng đáng báo động. Ca mới hàng ngày ở bang này cao nhất nước, một phần do quy mô dân số. Họ cũng lâm vào tình trạng thiếu giường chăm sóc tích cực và oxy y tế, các gia đình phải đi khắp các huyện để tìm giường bệnh.
Bharud, người học ngành y, nói rằng kiến thức và nền tảng của ông rất hữu ích. Ông có thể lường trước khủng hoảng. Khi làn sóng lây nhiễm đầu tiên đạt đỉnh vào tháng 9 năm ngoái, Nandurbar ghi nhận khoảng 1.000 ca cần điều trị. Nhưng giống như mọi nơi ở Ấn Độ, số lượng giảm mạnh trong những tháng tiếp theo, giảm xuống dưới 400 vào cuối tháng 12/2020.
Dù vậy, chính quyền của Bharud không mất cảnh giác. Luật chống dịch bệnh của Ấn Độ trao cho lãnh đạo huyện nhiều quyền để ngăn chặn virus lây lan. Vì vậy, ông đã bắt đầu chuẩn bị từ tháng 9/2020. Ngay cả khi ca nhiễm giảm, chính quyền huyện vẫn tiếp tục mở rộng hoặc xây dựng cơ sở hạ tầng như trung tâm kiểm dịch và các nhà máy oxy.
Vì vậy, họ sẵn sàng đối phó khi các ca nhiễm bắt đầu tăng từ cuối tháng ba. Đến ngày 30/4, Nandurbar ghi nhận khoảng 7.000 ca mới nhưng họ không rơi vào tình trạng thiếu giường hoặc hết oxy - cảnh tượng quen thuộc trên khắp các thành phố lớn nhất Ấn Độ.
Nandurbar là một những huyện xa xôi nhất ở tây Ấn Độ, nằm giữa những khu rừng đồi núi, giáp với các bang Madhya Pradesh và Gujarat, cách Mumbai khoảng 440 km. Đây là một huyện tương đối nghèo, với dân số hai triệu người, phần lớn là cư dân bộ lạc. Trước đại dịch, họ chỉ có 9 giường chăm sóc tích cực và 80 giường thở oxy, bác sĩ Rajesh Valvi tại bệnh viện dân sự Nandurbar cho biết.
Giai đoạn đầu làn sóng lây nhiễm thứ hai, một số bệnh nhân đã chạy sang bang Gujarat khi họ khó tìm giường bệnh. Nhưng các quan chức huyện nhanh chóng chuyển đổi trường học và ký túc xá thành các trung tâm cách ly. Người nhiễm được theo dõi bởi các trung tâm y tế địa phương ở mỗi làng.
Vì vậy, bệnh nhân có triệu chứng nhẹ được điều trị nhanh chóng và chỉ những người bị nặng mới đến bệnh viện. Điều này đảm bảo tình trạng của bệnh nhân không xấu đi do chăm sóc chậm trễ và giảm đáng kể gánh nặng cho các bệnh viện lớn.
Họ cũng bổ sung thêm giường thở oxy và giường chăm sóc tích cực. Hiện họ có 148 giường chăm sóc tích cực và 556 giường oxy. Vì ca nhiễm đã giảm, khoảng 200 giường đang bỏ trống.
Huyện cũng tăng cường nguồn cung oxy. Họ không có nhà máy oxy lỏng vì đây không phải là một huyện công nghiệp, không giống như một số địa phương khác có thể khai thác các nguồn lực công nghiệp để tăng cường nguồn cung oxy. Họ cũng không có nhà máy nạp oxy, nơi bơm khí vào bình chứa. Không một bệnh viện nào có nhà máy chuyển hóa oxy nguyên chất từ không khí.
"Chúng tôi nhận ra rằng mình sẽ không có đủ oxy nếu làn sóng thứ hai diễn ra", Bharud nói.
Vì vậy, huyện đã lắp đặt ba nhà máy vào tháng 9/2020, tháng hai và tháng ba năm nay tại hai bệnh viện công lớn. Sau đó hai bệnh viện tư cũng làm theo. Các nhà máy này đang sản xuất 4,8 triệu lít oxy mỗi ngày. Nandurbar có lượng oxy dư thừa và họ còn chuyển đến cho các huyện khác.
Họ cũng đã mua 30 máy tạo oxy (tập trung không khí trong phòng thành oxy nguyên chất, giúp các bệnh nhân khó thở thở dễ dàng hơn), cho các trung tâm chăm y tế ở các làng tại vùng sâu vùng xa để giảm gánh nặng cho các bệnh viện. Họ còn đào tạo các nhân viên y tế, bao gồm các "y tá oxy", và thiết lập phòng điều khiển tập trung để theo dõi tình hình.
Neelima Walvi, "y tá oxy" tại bệnh viện công lớn nhất Nandurbar cho biết nhiệm vụ duy nhất của cô là theo dõi lượng oxy được cung cấp cho bệnh nhân Covid-19 để đảm bảo không lãng phí hoặc rò rỉ. "Nếu mức oxy của họ trên 95, tôi giảm lượng oxy cung cấp cho họ từ 5 lít xuống còn một hoặc hai lít, tùy thuộc vào tình trạng.
Tại các bệnh viện hoặc trung tâm Covid-19, cứ 50 giường bệnh thì có một "y tá oxy" theo dõi. Mô hình này thành công đến mức chính quyền bang đã yêu cầu các huyện khác học theo.
Kể từ đầu đại dịch, huyện đã ghi nhận 38.000 ca nhiễm và khoảng 700 trường hợp tử vong. Trong làn sóng thứ hai, họ báo cáo số người chết trong một ngày ngày cao nhất vào hôm 4/5 với 18 ca.
Mặc dù đã đạt được một số thành công, các thách thức vẫn tồn tại. Bác sĩ Abhishek Payal, người đang điều trị cho bệnh nhân Covid-19 tại một bệnh viện tư, cho biết theo dõi bệnh nhân là một vấn đề tại huyện xa xôi này.
"Rất nhiều người mà chúng tôi điều trị đến từ rất xa. Sau khi xuất viện, họ không thể đến khám lại trong vài tuần hoặc thậm chí vài tháng. Vì vậy, chăm sóc cho những người phải chịu di chứng hậu Covid-19 kéo dài là một thách thức lớn".
Ông cũng lo lắng người dân ở vùng nông thôn chần chừ tiêm vaccine hơn người thành thị, đặc biệt là các bộ tộc. "Chống Covid-19 không phải việc của một cá nhân. Chúng tôi đang tập trung tìm cách để mọi người có thể điều trị và tiêm vaccine ngay tại làng mà không phải đi xa", Bharud nói.
"Chúng tôi cần cải thiện cơ sở vật chất hơn nữa để đảm bảo rằng chúng tôi sẵn sàng đối mặt với làn sóng thứ ba", ông nói thêm.
Phương Vũ (Theo BBC)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét