Nhiều đêm, Meguid vẫn thấy vợ mình trong trạng thái như bị thôi miên. Một hôm, anh đột ngột lao ra khỏi nhà, lắp bắp nói rằng đã thấy bóng ma của Pharaoh ngồi ngay trên giường mình.
Những câu chuyện nhân duyên bí ẩn luôn có 1 sức cuốn hút khó tả. Kể cả đối với những người không tin vào điều vô hình cũng phải lung lay vì những gì hiện hữu trước mặt.
Có rất nhiều câu chuyện mối tình truyền kiếp mà đến các nhà khoa học cũng không lý giải nổi. Thế nhưng, không đơn thuần chỉ là lời kể, bởi những bằng chứng người trong cuộc chứng minh mối duyên tiền kiếp đó tồn tại khiến nhiều người buộc phải tin.
Người phụ nữ tự nhận mình là người tình kiếp trước của vua Ai Cập cách đây 3000 năm
Dorothy Eady sinh ngày 16/1/1904 ở Blackhearth, Đông Nam London, Anh. Năm 3 tuổi, cô bé Dorothy ngã cầu thang và bất tỉnh. Bác sĩ tuyên bố cô bé đã tử vong nhưng 1 tiếng sau ông quay lại để chuẩn bị cho thi thể thì thấy Dorothy ngồi bật dậy trên giường, đang chơi đùa bình thường.
Ngay sau đó, cô bé bắt đầu có những giấc mơ lặp đi lặp lại về cuộc sống trong một tòa nhà có những cây cột khổng lồ. Dorothy thường rơi nước mắt và nhấn mạnh rằng: "Con muốn về nhà".
Năm 4 tuổi, cô bé được bố mẹ đưa đến Bảo tàng Anh. Khi họ bước vào phòng trưng bày của người Ai Cập, Dorothy bất ngờ vùng khỏi tay mẹ và chạy điên cuồng qua các hành lang, hôn lên chân các bức tượng. Cô bé đã tìm thấy "nhà" của mình và những người thân của cô như chưa bao giờ mất dấu họ.
Dorothy ngồi lì dưới chân một xác ướp Ai Cập được trưng bày trong tủ kính, không chịu rời đi. Khi mẹ cô bé kiên quyết bế lên, cô bé khóc và gào to:“Hãy để con ở lại đây, họ mới là người nhà của con”.
Kể từ đó, Dorothy thường xuyên đòi cha mẹ đưa đến Bảo tàng Anh. Niềm đam mê của cô bé với Ai Cập khiến nhà Đông phương học E.A. Wallis Budge cảm động, khuyên cô hãy tìm hiểu chữ tượng hình.
Dù trước đó Dorothy không có chút nền tảng nào về Ai Cập nhưng cô bé lại học “nhanh như gió” dù đây là ngôn ngữ cần rất nhiều thời gian và công sức. Giáo viên đã hỏi cô làm sao có thể học nhanh như vậy, cô trả lời rằng, cô không học, cô chỉ đang nhớ lại.
Khi Thế chiến thứ nhất bùng nổ, Dorothy chuyển tới nhà bà ngoại ở Sussex sinh sống và vẫn tiếp tục tìm đọc các tài liệu về Ai Cập cổ đại.
Càng lớn, Dorothy càng có những biểu hiện khác lạ. Cô bé khẳng định với cha mẹ rằng, mình không phải là Dorothy Eady mà là Bentreshyt - nữ tu sĩ đền Seti ở Kom El Sultan, Abydos, Ai Cập trong triều đại Pharaoh Seti Đệ nhất. Cha cô là một người lính, còn mẹ cô là một phụ nữ bán rau. Năm Bentreshyt 3 tuổi, mẹ cô qua đời. Cha Bentreshyt không đủ khả năng nuôi con gái nên đã gửi cô vào Đền Seti ở Abydos và trở thành tu sĩ.
Năm Bentreshyt 12 tuổi, thượng tế cho phép cô chọn rời đền hoặc trở thành người phụng sự. Bentreshyt chọn ở lại và được tuyên bố mình là một trinh nữ hiến thần (consecrated virgin).
Năm 14 tuổi, cô gặp gỡ và phải lòng Pharaoh Seti Đệ nhất. Họ yêu nhau say đắm và Bentreshyt đã phá vỡ quy tắc của một tu sĩ là phải thủ tiết suốt đời. Phát hiện mình có thai, sợ Seti bị trừng phạt và tai tiếng nên Bentreshyt đã tự sát.
Năm 15 tuổi, cô mô tả những cuộc gặp gỡ của mình với Pharaoh Seti I trong giấc mơ và nói rằng Seti I đến thăm cô hàng đêm, giúp cô nhớ lại cuộc sống ở tiền kiếp. Dorothy thấy mình sống giữa Ai Cập trước Công nguyên, xung quanh cô là ngôi đền cổ với những cây cột cao to lẫm liệt. Dưới chân đền là vườn thực vật xum xuê xanh mướt.
Tình yêu và những ký ức về Ai Cập cổ đại trong cô quá lớn, suốt năm tháng tuổi thơ của cô gắn liền với văn hóa và cổ vật Ai Cập.
Sự khác thường trong hành vi và lời nói của Dorothy khiến cha mẹ cô rất lo lắng, nhiều lần họ phải đưa con gái đến bệnh viện tâm thần chữa trị.
Năm 16 tuổi, Dorothy nghỉ học, dành toàn bộ thời gian tới các viện bảo tàng và địa điểm khảo cổ trên khắp nước Anh.
Năm 20 tuổi, cô làm việc cho một tạp chí Anh liên quan đến Ai Cập, viết bài và vẽ hình minh họa ủng hộ sự độc lập của Ai Cập. Tại đây, cô gặp một chàng trai người Ai Cập tên là Imam Abd el-Meguid. Họ đã nhanh chóng yêu nhau và quyết định về chung nhà vào năm 1933. Nhưng không ngờ, cuộc hôn nhân này chỉ là 1 "tấm vé" giúp Dorothy "trở về nhà" khi được đến Ai Cập sinh sống.
Sau khi đến Cairo, cô lấy tên là Bulbul Abd el-Meguid. Sinh con trai đầu lòng, cô đặt luôn tên con là Sety để tưởng nhớ vị pharaoh - người tình kiếp trước.
Tuy nhiên, cuộc hôn nhân ấy gặp quá nhiều trục trặc vì Dorothy ngày càng hành động như thể cô đang sống ở Ai Cập cổ đại. Cô kể với chồng tất cả những kí ức của kiếp trước khiến anh ngày càng sợ hãi và xa lánh vợ.
Nhiều đêm, Meguid vẫn thấy vợ mình trong trạng thái như bị thôi miên, lật giấy viết những dòng chữ tượng hình trong vô thức. Một hôm, anh đột ngột lao ra khỏi nhà, lắp bắp nói rằng đã thấy bóng ma của Pharaoh ngồi ngay trên giường mình.
Dorothy không màng đến nỗi bất an của chồng, cô vẫn chuyên chú nghiên cứu văn hóa Ai Cập cổ đại. Cuối cùng, chỉ mới kết hôn được 3 năm, Meguid đã đâm đơn ly hôn Dorothy, chuyển tới Iraq sinh sống.
Dorothy chuyển tới sinh sống gần tháp Giza. Tại đây, bà có cơ duyên gặp gỡ nhà khảo cổ Selim Hassan và được nhận vào làm việc tại Bộ Cổ vật Ai Cập, bắt đầu những cống hiến không ngờ cho ngành khảo cổ.
Mặc dù bị coi là rất lập dị nhưng Dorothy là một chuyên gia giỏi, làm việc cực kỳ hiệu quả trong việc nghiên cứu và khai quật các hiện vật Ai Cập cổ đại. Bà có thể tìm hiểu vô số chi tiết về cuộc sống của người Ai Cập cổ đại và hỗ trợ hữu ích cho các cuộc khai quật, khiến các đồng nghiệp dù nghi ngờ cũng phải bối rối với những hiểu biết không thể giải thích nổi của bà.
Khi khai quật, Dorothy sẽ tuyên bố nhớ một chi tiết từ kiếp trước của mình sau đó đưa ra các hướng dẫn như: "Hãy đào ở đây, tôi nhớ khu vườn cổ ở đây". Họ đã đào và đúng như lời bà ấy nói.
Dorothy thường viết về Pharaoh của mình theo cách rất cụ thể, chẳng hạn như: "Bệ hạ ghé vào một lát nhưng không thể ở lại. Ông ấy đang tổ chức một bữa tiệc ở Amenti (thiên đường)".
Vào năm 1952 và 1954, những chuyến viếng thăm của Dorothy đến ngôi đền lớn ở Abydos đã củng cố lại niềm tin từ lâu của bà rằng bà từng là một nữ tu sĩ trong một kiếp trước là hoàn toàn đúng.
Năm 1956, Dorothy lúc này đã 52 tuổi, bà chuyển tới Abydos và sống gần ngọn núi Pega-the-Gap. Theo tín ngưỡng cổ xưa, ngọn núi này chính là đường dẫn đến thế giới bên kia.
Bà giãi bày: "Tôi chỉ có một mục tiêu trong đời, đó là đến Abydos, sống ở Abydos và được chôn cất ở Abydos".
Đến năm 1964, Dorothy nghỉ hưu nhưng vẫn tiếp tục cộng tác với Bộ Cổ vật Ai Cập, bà nhận làm hướng dẫn viên cho du khách tham quan đền Seti.
Đầu thập niên 1970, Dorothy tuyên bố biết vị trí mộ của Hoàng hậu Nefertiti, khẳng định nó nằm gần mộ pharaoh Tutankhamun (1341-1323 TCN) trong Thung lũng của Các vị vua, nhưng bà từ chối cung cấp vị trí chính xác vì chưa được Pharaoh Seti I “cho phép”.
Giới khảo cổ đã rà soát quanh mộ Tutankhamun, nhưng chỉ tìm được một xác ướp có khả năng là mẹ đẻ của vị pharaoh này chứ không phải Hoàng hậu Nefertiti.
Sau nhiều cống hiến cho nền khảo cổ, bà qua đời ngày 21/4/1981 và được chôn cất tại nghĩa trang Coptic ở Abydos. Câu chuyện luân hồi của bà cho đến nay vẫn là một bí ẩn lịch sử, bởi người ta có thể hoài nghi về “câu chuyện” của bà, nhưng lại không thể phủ nhận những gì mà bà đã làm và đã chứng minh.
Theo Nhịp Sống Việt
Xem link gốc Ẩn link gốc https://ift.tt/3mHSFY4
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét