Không có công việc nào là dễ dàng. Mỗi người đều gánh vác trách nhiệm tiến về phía trước.
Mới đây, trong bản tin thời sự “Chuyến xe tin tức đêm” của đài Giang Tô (Trung Quốc) xảy ra một tình huống khá thú vị.
Nam MC gặp sự cố khi đang ghi hình trực tiếp
Nam MC (30 tuổi) đột nhiên chảy máu mũi trong quá trình phát sóng trực tiếp. Máu chảy dài từ mũi xuống miệng, rồi đến cằm, thậm chí còn nhỏ giọt xuống bàn.
Nam MC đương nhiên nhận ra điều gì đó bất thường nhưng không hề có ý định dừng buổi phát sóng lại, cũng không có động tác lau chùi vết máu.
Anh vẫn đối diện với ống kính tiếp tục thực hiện bản tin của mình, mặt không biến sắc như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Đợi đến khi buổi ghi hình kết thúc, anh mới chạy ra khỏi phòng và xử lý vết máu.
Sau khi sự cố chiếm sóng bảng tìm kiếm “nóng” của nền tảng Weibo, nam MC mới đăng tải đoạn clip giải thích lý do sự cố chảy máu mũi giữa lúc ghi hình. Anh nói rằng vách mao mạch máu của mình khá mỏng, cộng thêm thời tiết nóng nên dẫn đến tình trạng chảy máu mũi, đồng thời anh còn hy vọng mọi người chú ý giữ gìn sức khỏe.
Chưa hết, anh giải thích thêm lý do không lau vết máu chảy ra là vì không có khăn giấy. Hơn nữa, nếu dùng tay chùi thì có thể khiến vết máu lan ra cả mặt, càng làm xấu hình ảnh trên sóng truyền hình hơn.
Trong phần bình luận có người tán thưởng cho sự chuyên nghiệp của nam MC, cũng có người không thể hiểu nổi cách làm của anh:
“Phải đến mức vậy luôn sao? Hoàn toàn có thể lau trước, sau đó trở lại trạng thái đưa tin như ban đầu. Kính nghiệp một cách thái quá. Tin chắc là người dân đều hoàn toàn không có thành kiến với vấn đề này”.
Họ cho rằng việc nam MC quá quan trọng tiểu tiết, đôi khi phải biết linh hoạt, không nên cứng nhắc như vậy.
Thế nhưng trên thực tế, quá trình phát sóng bản tin trực tiếp được căn chỉnh thời gian tỉ mỉ, cần phải có sự phối hợp giữa MC nam và MC nữ.
Chỉ cần xảy một sai lệch nhỏ cũng có thể khiến cả buổi ghi hình bị trật nhịp, dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.
Vì vậy, hành động của nam MC có lẽ đã là sự lựa chọn thỏa đáng nhất ở thời điểm đó.
Không lâu trước đây, biên tập viên Trịnh Thiên Lượng của đài truyền hình Trung ương Trung Quốc cũng gặp phải sự cố khi đang ghi hình trực tiếp.
Thời điểm đó, cổ họng của cô đột nhiên rất ngứa, nhưng vì để không ảnh hưởng đến quá trình ghi hình nên đã cố gắng nhịn lại cơn ho, cúi đầu không dám mở miệng.
Có lẽ vì rất khó chịu nên cả người cô run run từng cơn. Vẻ mặt đôi lúc có chút khó chịu, nhưng không đáng kể.
Không có công việc nào là dễ dàng. Mỗi người đều gánh vác trách nhiệm tiến về phía trước.
Người ta có câu: “Làm gì có chốn sạch sẽ, nơi đâu cũng là khổ ải triền miên. Ai cũng phải bán đi tự do để đổi lấy củi lửa muối mặn. Ai cũng loay hoay khốn cùng để đổi thành chút an nhiên cho bố mẹ”.
Cuộc sống của người bình thường đầy đắng cay ngọt bùi như thế đấy. Ngoài việc phải tiếp tục cố gắng thì không còn cách nào khác.
Không có nghề nào là dễ dàng
Bạn đoán xem bà cụ trong bức ảnh dưới đây đang làm gì?
Dưới cái nóng 39 độ, bà cụ hơn 70 tuổi khoác lên mình mấy lớp áo hát kịch truyền thống, mặt hóa trang dày cộm, đứng trên đường bán giọng hát để thu về vài đồng bạc lẻ.
Bà nói, đoàn hát kịch bà làm việc lúc trước đã bị giải thể. Con dâu không cho bà tiền sinh hoạt. Con trai mỗi lần cho bà tiền thì lại bị vợ mắng nhiếc thậm tệ. Thế là bà chỉ đành tự ra đường kiếm cơm.
Bà lão lớn tuổi đứng giữa trời “đổ lửa” hát những bài ca kịch kiếm tiền sinh hoạt hằng ngày. Nếu không bị cuộc sống bức bách, ai lại muốn khổ cực như vậy?
Bạn nhìn thấy đứa trẻ chỉ chừng 7-8 tuổi này phải vác bao tải lớn đi nhặt phế liệu giữa trời nắng nóng không?
Những đứa khác được đến hồ bơi tránh nóng, nhưng cậu bé này lại phải rong ruổi ngoài đường kiếm thêm chút tiền phụ giúp gia đình.
Có người mới sinh ra đã khổ; có người thì may mắn hơn, chỉ khổ nửa đời sau hoặc giữa chừng được đổi đời. Kiếm tiền thật sự chẳng phải điều dễ dàng.
Từng có cô sinh viên đại học năm 2, nhân lúc đang nghỉ hè làm shipper kiếm thêm chút tiền sinh hoạt. Kết quả là cô đã gặp phải nhiều khách hàng khó tính.
Sau khi nhận đồ ăn về tay, họ cố tình làm đổ, rồi đẩy trách nhiệm cho cô, bắt cô phải giao phần ăn mới trong vòng 5 phút.
Cô gái chỉ có thể tự lấy tiền túi mua phần đồ ăn khác cho khách, thế nhưng lại bị chửi rủa sỉ nhục: “Có mỗi giao đồ ăn cũng không biết giao”, “Còn trẻ như vậy không đi học, mà lại đi làm cái nghề này”...
Cô gái uất ức khóc đến sưng mắt. Song, khóc rồi lại thôi. Ngày hôm sau, cô lại chạy xe rong ruổi ngoài đường, tiếp tục làm shipper kiếm tiền.
Trên đời này, chẳng ai muốn mình khổ cực, chỉ là cuộc sống an bài như vậy nên phải chấp nhận. Biết rằng xã hội ngoài kia không hề có sự đồng cảm thật sự, nhưng thói đời bẽ bàng, cái đắng của lòng người khiến chúng ta không khỏi chua chát, xót xa.
Theo Phụ nữ Việt Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét