SingaporeTòa án chấp nhận đơn xin ly hôn của người chồng vì cho rằng cuộc hôn nhân không thể cứu vãn, do người vợ quá mê chăm chó cưng và đòi hỏi vô lý.
Theo bản án công bố ngày 15/11 của một tòa án quận ở Singapore, người đàn ông lấy vợ vào tháng 11/2008 và nộp đơn ly hôn vào tháng 7/2020 với lý do hôn nhân tan vỡ không thể cứu vãn. Hai người không có con chung.
Hai bên không thể thống nhất thỏa thuận ly hôn nên phải đưa ra tòa xét xử. Người chồng cho hay người vợ quá quan tâm chó cưng, hay giận dữ và đòi hỏi vô lý, từ chối tìm việc làm và không chịu độc lập tài chính, thích tích trữ đồ đạc, từ chối thay đổi.
Hai người ngừng sống chung từ tháng 1/2013 vì tính cách của vợ cũng như điều kiện sống tồi tàn ở nhà bố mẹ vợ. Quan hệ vợ chồng căng thẳng khiến người chồng chuyển về nhà bố mẹ đẻ sinh sống.
Người chồng cho hay vợ không bao giờ tới thăm. Anh chỉ liên lạc với vợ khi hỗ trợ cô thực phẩm và nhu yếu phẩm "do thương hại", cáo buộc vợ coi anh như "máy ATM".
Người chồng cho hay đã cố hết sức để vợ thuận tình ly hôn nhưng không thành. Anh nói muốn bắt đầu lại cuộc sống, không muốn tiếp tục bị ràng buộc vào hôn nhân không tình yêu, vì đã cho vợ nhiều cơ hội nhưng cô không thay đổi.
Trong khi đó, người vợ phủ nhận mình cư xử vô lý, cho hay hôn nhân không đổ vỡ tới mức không thể cứu vãn. Cô nói họ vẫn gắn bó như vợ chồng dù không ở cùng nhà. Cô cho hay người chồng đồng ý chăm sóc cô và thú cưng, trả tiền mua thức ăn mà không đòi hỏi hay nhắc nhở.
Người chồng đã lưu trữ 300 trang tin nhắn văn bản với vợ khoảng hai năm trước khi đâm đơn ra tòa. Theo các tin nhắn, người vợ gọi chó cưng là "con", yêu cầu anh chăm sóc "các con" dù họ đã ly thân. Khi người chồng trả lời không có thời gian, cô nói "phải sắp xếp được thời gian. Các con cần anh. Em phải đưa bé cún đi khám, nó bị ốm".
Trong những tin nhắn khác, cô liên tục yêu cầu chồng dắt chó đi dạo hoặc đưa chúng đi tiêm, dù chồng khẳng định anh không rảnh và gọi hành động của cô là "bắt nạt".
Cô cũng đe dọa tự tử và giết hết chó cưng nếu chồng không chịu nghỉ làm để chăm sóc chó hoặc gọi đồ ăn cho cô. Người vợ từng có thời gian ở nhà suốt ba tháng, không gội đầu trong thời gian này vì không có người để mắt tới lũ chó. Cô cũng có thói quen tích trữ đồ đạc, từng để nhiều đồ trên giường tới nỗi hai vợ chồng không có chỗ ngủ và phải ngủ trên sàn nhà khi còn sống chung. Hai người đã ngừng quan hệ vợ chồng từ năm 2015.
Sức chịu đựng của người chồng lên đỉnh điểm năm 2017 và đã liên hệ luật sư để làm thủ tục ly hôn, nhưng không tiến hành lúc đó vì người vợ đang đau buồn về sức khỏe của chó cưng. Các con chó được chẩn đoán mắc bệnh nan y năm 2017, 2018 và 2019, nên người chồng muốn cho vợ thời gian để vượt qua mất mát. Anh bắt đầu thủ tục ly hôn vào tháng 7/2020.
Thẩm phán nhận định người đàn ông đã chứng minh được vợ quá quan tâm đến chó và đưa ra nhiều yêu cầu vô lý. Hành vi của người vợ đủ nghiêm trọng để kết luận người chồng không thể sống chung với cô.
"Người vợ đã dừng cuộc sống bình thường từ năm 2013 để chăm sóc chó và quấy rối chồng một cách vô lý để buộc anh phải giúp cô", thẩm phán cho hay. "Cô cũng từ chối thực hiện các biện pháp xoa dịu tình hình. Sự ám ảnh của cô với chó cưng khiến người chồng không thể tiếp tục cuộc hôn nhân".
Thẩm phán cũng thấy rằng có bằng chứng người vợ khăng khăng đòi chồng phải trả các khoản chi phí và mua đồ cho cô. Nếu người chồng từ chối hoặc phớt lờ cô, cô sẽ quấy rối anh này bằng tin nhắn cho đến khi anh nhượng bộ.
Nếu người chồng từ chối mua đồ ăn cho vợ, cô sẽ nhịn đói thay vì tự mua đồ ăn và người đàn ông cuối cùng sẽ cảm thấy tội lỗi và buộc phải mua đồ ăn cho cô. Người phụ nữ từng là làm luật sư nhưng không chịu quay lại làm việc và phụ thuộc tài chính vào chồng.
Người vợ lập luận rằng việc người chồng mua sắm thực phẩm và nhu yếu phẩm cho cô là yếu tố chứng minh mối quan hệ vợ chồng của họ. Tuy nhiên, thẩm phán kết luận rằng người chồng đã làm điều này vì lòng thương hại.
Hồng Hạnh (Theo Channel News Asia)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét