Thứ Tư, 29 tháng 9, 2021

Chàng trai xương thủy tinh làm trụ cột gia đình

Trung QuốcDù mắc bệnh xương thủy tinh và chỉ cao 0,8 m, Liêu Hồng, chàng trai ở tỉnh Hồ Nam, vẫn làm đủ nghề để nuôi sống gia đình.

Sinh ra ở làng Bạch Long, thị trấn Nguyệt Sơn, thành phố Tương Hương, tỉnh Hồ Nam, Liêu Hồng được chẩn đoán mắc bệnh xương thủy tinh bẩm sinh. Đây là một dạng đột biến gene khiến các sợi collagen trong xương của bệnh nhân thấp hơn nhiều so với người bình thường, khiến xương rất dễ gãy và bị chấn thương.

Liêu Hồng chống nạng bên xe bán hoa quả ở thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam, hôm 8/9. Ảnh: Sina

Liêu Hồng chống nạng bên xe bán hoa quả ở thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam, hôm 8/9. Ảnh: Sina

Gia đình Liêu Hồng có 5 người, nhưng chỉ có bố và chị hai mạnh khỏe, mẹ và chị cả bị bệnh như anh. Gia đình kinh tế eo hẹp nên ba mẹ con chưa bao giờ đến viện khám, chỉ cố gắng không ra khỏi nhà để tránh bị thương.

Mọi việc trong nhà dồn lên vai bố của Liêu Hồng. Vào một đêm giông bão năm 2013, bố anh ra đồng bơm nước, ngã xuống sông chết đuối. Từ đó, Liêu Hồng trở thành trụ cột của gia đình.

Người đàn ông 32 tuổi này quyết định rời nhà, bắt xe buýt đến thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam tìm việc, khi trong túi chỉ có vài đồng lẻ.

Vạ vật ngoài đường vì không nơi nào nhận người tàn tật như anh vào làm việc, Liêu Hồng vẫn không nản chí. "Chỉ cần chịu khó là sẽ tìm ra cách kiếm tiền", anh tâm sự hôm 8/9.

Anh học nghề đánh giày, bắt đầu làm việc từ 6h mỗi sáng. Liêu Hồng cẩn thận, dùng nhiều xi hơn bình thường, nên có nhiều khách quen. Anh còn học chỉnh sửa ảnh, bán khoai lang và hoa quả để kiếm tiền.

Chứng kiến nghị lực của Liêu Hồng, thầy hiệu trưởng miễn học phí khóa chỉnh ảnh, còn bạn bè mua tặng anh một xe máy điện để tiện đi lại. "Thế giới này còn có rất nhiều người tốt", Liêu Hồng nói.

Liêu Hồng cùng mẹ và chị gái trong căn hộ thuê ở Trường Sa hôm 8/9. Ảnh: Sina

Liêu Hồng cùng mẹ và chị gái trong căn hộ thuê ở Trường Sa hôm 8/9. Ảnh: Sina

Liêu Hồng thuê một căn nhà rộng chưa đầy 17 m2 ở thành phố, đón mẹ, hai chị gái và cháu lên để tiện chăm sóc. Hàng ngày anh đi bán hoa quả, chị gái ở nhà giúp anh đánh và khâu giày, kiếm tiền nuôi gia đình.

Liêu Hồng lúc nào cũng lạc quan, cảm thấy may mắn vì có nhiều bạn bè giúp đỡ. Anh trở thành tình nguyện viên của trung tâm từ thiện cho người khuyết tật ở Trường Sa để giúp đỡ người khác.

"Cơ thể tàn tật không có gì đáng sợ, cái sợ là mình buông xuôi. Chỉ cần kiên trì đi về phía trước, chắc chắn sẽ nhìn thấy ánh sáng", anh nói.

Đan Tùng (Theo Sina)

Adblock test (Why?)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét