Thổ Nhĩ KỳFidan Turan đứng giữa đường với đôi mắt đỏ hoe, tự hỏi bà nên rời Antakya hay ở lại thành phố này sau thảm họa động đất.
Tòa nhà bà Fidan Turan sinh sống ở Antakya vẫn trụ vững, chỉ xuất hiện vài vết nứt, không bị tàn phá như khu vực xung quanh sau trận động đất mạnh 7,8 độ xảy ra sáng sớm 6/2. Turan cũng như nhiều người sống sót tại thành phố sát biên giới với Syria này đang lo sợ về một trận động đất tương tự.
Turan đứng giữa đường, nhìn về phía căn hộ của bà trên tầng 4 và không biết nên làm gì tiếp theo.
"Khi chứng kiến các tòa nhà bị phá hủy, thi thể người thiệt mạng, tôi không biết mình sẽ ở đâu trong 2 - 3 năm tới. Tôi không thể tưởng tượng ngày mai mình sẽ ở đâu", bà Turan nói với đôi mắt ngấn lệ. "Đại gia đình của tôi đã mất 60 thành viên. 60 người! Tôi biết nói gì đây?".
Ngôi nhà của người thân Turan ở ngôi làng gần đó cũng không còn là một lựa chọn, bởi nó đã bị phá hủy. Inayet, con trai bà, cho rằng Antakya vẫn có thể tái thiết.
"Chính phủ có đủ khả năng để làm điều đó", nhà tâm lý học 35 tuổi nói. Nhưng giờ đây, "hàng trăm người vẫn phải ở ngoài đường, ngủ trên băng ghế công viên. Chúng ta phải tìm ra một giải pháp".
Bên kia đường, Mustafa Kaya đang cầm theo máy lọc nước đi cùng vợ và con gái. Gia đình anh sống trong một căn lều từ ngày 6/2. Anh vừa trở về lấy một số đồ đạc ở lối vào ngôi nhà đổ nát của mình, không dám vào trong do sợ một trận động đất xuất hiện.
"Chúng tôi không biết mình sẽ ở đâu trong tháng tới hay năm tới", anh nói với vẻ cam chịu. "Chúng tôi sẽ làm theo những gì chính phủ thông báo và Thượng đế cho phép".
Ý định của Kaya lúc này là đến thăm em trai ở Istanbul và xin ở nhờ một thời gian. "Nhưng chúng tôi cũng không biết mình sẽ đến đó bằng cách nào", Kaya nói.
Hatice Suslu, 55 tuổi, có ít lựa chọn hơn. Cô không có gì ngoài một căn lều ở một khu vực công cộng, nơi nhiều người sống sót đang cắm trại cả ngày lẫn đêm trên nền đất lạnh cóng. Một số tìm được các tấm nệm từ những đống đổ nát xung quanh. Số khác quấn kín chăn, ngồi sưởi ấm trước các bếp lửa trong cái lạnh buổi sáng.
"Tôi không biết nên làm gì. Chúng tôi sẽ chờ thêm vài ngày nữa rồi quyết định", Suslu nói.
"Những người thiệt mạng đã được giải thoát. Nhưng với những người sống sót, họ sẽ ra sao?", cô dừng lại và suy ngẫm nhưng không tìm ra câu trả lời. "Không có gì để nói. Cuộc đời thế là kết thúc".
Mehmet Ali Tuver, 35 tuổi, ít tin vào số phận hơn. Anh đã xoay xở, tìm được một nhà kho và phủ bạt nhựa lên để tránh lạnh. "Mọi người đều tìm cách rời đến nơi khác. Nhưng đây là nhà của chúng tôi, chúng tôi không thể từ bỏ nơi này", Tuver nói.
Các quan chức và nhân viên y tế cho biết 20.665 người chết ở Thổ Nhĩ Kỳ và 3.553 người thiệt mạng ở Syria sau thảm họa. Cơ quan Ứng phó Thảm họa và Tình trạng khẩn cấp Thổ Nhĩ Kỳ (AFAD) ước tính có gần 1.900 dư chấn sau trận động đất 7,8 độ, gần 93.000 người được sơ tán.
Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Tayyip Erdogan ngày 10/2 thừa nhận phản ứng của các đội tìm kiếm và cứu nạn đối với trận động đất không nhanh như chính phủ mong muốn. Ông cho biết nạn hôi của các cửa hàng đã xuất hiện tại một số khu vực.
Hơn 160.000 nhân viên đang tham gia chiến dịch tìm kiếm cứu hộ. Họ làm việc cả ngày lẫn đêm tại hàng nghìn đống đổ nát để tìm kiếm người sống sót, thường xuyên kêu gọi mọi người im lặng để tìm kiếm âm thanh của sự sống dưới các đống bê tông.
Phó tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Fuat Oktay đêm 10/2 nói khoảng 80.000 người đang được điều trị tại các bệnh viện, hơn 1 triệu người mất nhà đang phải ở nơi sơ tán.
"Mục tiêu chính của chúng tôi là đảm bảo họ trở về cuộc sống bình thường, cung cấp nhà ở lâu dài cho họ trong vòng một năm, để họ chữa lành nỗi đau sớm nhất có thể", ông Oktay cho biết.
Như Tâm (Theo AFP, Reuters)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét